LÝ PHƯỚC CHÂU

Nữ: Khi mai vàng chúm chím
Chim én về lả bay

Nam: 3. Khi chướng đưa lành lạnh
Lộc chồi đón gió se se

Nam Nữ: Biết là tết sắp đến nghe

6- (-) (-)

Nữ: Quê nhà cha ngồi chùi lư
Mẹ đang muối chua kiệu dưa
Em hong lá bên trời trưa

Nam: 10 Biên cương – chướng mơn làn da
Ơi thương – lính biên phòng ta

Nữ: Vừa miệt mài sản xuất tăng gia
Vừa giữ gìn biên giới quê ta

Nam: Vườn rau chăm mượt đón tết về trên biên cương

Nữ: Giọt nắng cuối ngày nơi biên cương còn lưu luyến vấn vương chẳng muốn rời xa luống cà, vồng ớt. Nụ cười anh lính trẻ bên vườn rau xanh mướt như chứa cả mùa xuân biên giới thanh…

VỌNG CỔ

1-…bình.
Này anh lính trẻ kia ơi! Em đã đến rồi đây mang theo mùi tết quê mình.

Nam: Lính đón nhận với niềm hạnh phúc, nào mứt dừa, mứt bí, mứt sen (-)

Nữ: Đây những đòn bánh tét thơm ngon, được gói bên bao tiếng cười giòn. Những câu chuyện về người lính giữ biên cương, được kể râm ran với lòng mến thương yêu kính.

(THOẠI)
Nam: Các má các chị kể sao về người lính biên phòng, em thuật lại cho anh nghe với, được không em?

Nữ: Dạ được chứ anh, nhưng mà . . .

Nam: Nhưng mà sao em?

Nữ: Nhưng mà nhiều, nhiều lắm, kể đến bao giờ cho hết, mà anh muốn nghe chuyện nào nhất nè?

2-

Nam: Chuyện nào anh cũng thèm nghe hết, nhưng thèm nhất là được nghe từ sâu thẳm một tiếng lòng. Tiếng lòng của hậu phương với người lính biên phòng.

Nữ: Lính quân hàm xanh nơi tuyến đầu Tổ quốc, luôn mãi tự hào trong tim của hậu phương.

(4 câu cuối Lý Con Sáo)

Nam: Xuân len vào chồi xanh lá hoa
Nữ: Xuân len trong mắt môi làn da
Nữ: Xuân thanh bình rộn vang khúc ca
Nam: Én chao nghiêng lả bay trời ta. (Dứt câu 2)

NÓI LỐI

Nam: Xuân đang len vào từng giọt nắng biên cương
Để lính nhớ quê hương nhớ mùi tết quê da diết
Nữ: Em đã đến rồi đây mang theo mùi quê tết
Mang cả tiếng lòng thương mến của hậu phương.

Là…mai đang bung cánh chào xuân hay là mắt em đang cười lung linh nắng. Là xuân biên cương với năm canh lặng vắng, hay là xuân của một miền quê ấm áp đang . . .

VỌNG CỔ

5-…về.
Anh nghe mùi tết quê thơm nức tư bề.

Nữ: Cội mai già là của chú Tư cuối xóm, còn chậu cúc vàng là của dì Bảy kế bên. Dưa kiệu dưa hành tôm khô của má đó nghen, còn mứt với bánh tét là cả xóm xúm vào cùng gói.

Nam: Anh nghe được tiếng lòng hậu phương thăm gửi, trong từng hạt nếp quê hương thơm dẻo bao tình.

LÝ TRỊ AN

Nữ: Em đến đây – mang tình xuân ấm nồng
Từ hậu phương – đưa tết quê về nơi tuyến đầu

Nam: Nàng xuân ơi!- Anh đã nghe từ em tha thiết
Nghe tiếng lòng -lính biên phòng xiết bao niềm vui

Nữ: Xin hát câu – chúc mừng xuân yên bình
Nụ cười như -hoa nở trên bờ môi mỗi người

Nam: Ngày biên cương – tia nắng vương niềm thương nỗi nhớ
Bao nghĩa tình – duyên thắm bền – biên cương hậu phương.

(Về vọng cổ câu 6)

Nữ: Riêng em đó…mà thôi…hổng nói

Nam: Nói đại đi em anh nôn lắm rồi nè.

Nữ: Tình chung em đã trao rồi
Tình riêng em gửi . . . gửi người nụ hôn

Nam: Xuân quê mang đến biên cương

Nam Nữ: Để duyên bện chặt hậu phương biên phòng.

MANG XUÂN ĐẾN BIÊN CƯƠNG
Tác giả Trần Ngọc Hoà