Ai bảo là miền tây em không có mùa thu
Ngọn heo may vừa về se chiếc lá
Hương tràm đưa bồi hồi đến lạ
Bổi hổi
Cái lần đầu hai đứa chạm tay nhau.

Thất Sơn kỳ vĩ trắng xóa bông lau
Như tóc mẹ phất phơ giữa mây trời non nước
Xa xa rừng tràm xanh mượt
Đắm mình trong biển nước mênh mông.

Hoa vừa trôi vừa nở trên sông
Tím lục bình
Gió mơn cánh mỏng
Ai trỗi khúc “mùa thu rồi…” để hoàng hôn lóng ngóng
Để mùa nước nổi điên điển vàng bông.

Bấc non đu khua nặng mái dầm
Đu vào tấm lưng còng đu vào vết đồi mồi trên da mẹ
Hỏi mãi mẹ ơi sao kiên cường đến thế ?
Mẹ ơi !
Mẹ bơi xuồng chở nỗi nhớ Cha đi đâu ?

Thu miền tây ngọn chướng thổi rất sâu.

THU VỀ TRÊN SÔNG NƯỚC MIỀN TÂY
Tác giả Trần Ngọc Hoà