Ngoài kia !
Bụi tre già cong mình khóc ngất
Chú bổ củi dập đầu niệm A Di Đà Phật
Con giết cha lãnh án chung thân.
Bóng ma từ bào thai nhân quả chạy rần rần
Kẻ tội đồ gục dưới cán cân công lý
Tham quan ngã quỵ
Đồng tử tha hóa chết trân.
Tiếng đàn bầu réo rắt khúc nghĩa nhân
Án tuyên để rồi đau sau lời tuyên án
Trước tòa uy nghiêm phán
Nhân danh
Nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.
Thương muốn tím bung buồn giữa gió giật bão tràn
Chồng chết con tù đày cò gầy gãy cánh
Cây tang thương mọc muôn vàn nhánh
Nhánh nào cũng đầy những lá đau.
Kẻ nhám tâm mộng quật núi đổ nhào
Móng tục trần tưởng đàn trời dễ khảy
Mua chuộc hăm he làm mình làm mẩy
Một lưỡi một cần muốn câu hết nhân gian.
Đêm trở mình nghe phiên liếp thở than
Thẩm phán cũng là người mang dòng máu đỏ
Một trái tim phàm ấm mềm nho nhỏ
Trước pháp đình dạ sắt gan đồng
Về đời thường đau một nỗi đau chung.
Vẫn nôn nao nhớ hương ổi đến vô cùng
Rớm giọt thương khi nghe quê lúa đồng ngập mặn
Bữa cơm gia đình bát rau dền bỗng đắng
Giấc ngủ gầy bởi quay quắt án chia xa.
Tháng chín đêm mười ba gió vít ngọn thanh trà
Đu chái nhà nghe tiếng trở mình vợ chồng thỏ thẻ
Khó cỡ nào cũng cố vượt qua mình nhé
Mong cuộc đời này bớt tội lỗi khổ đau.
Ngoài kia nước lũ dâng cao
Cây lúa ngập sâu
vẫn cố vươn ưỡn đòng ra nở
Trăng thu mãi một đời mắc nợ
Với quê hương mùa nước nổi loang đồng
Để bên đời điên điển mãi vàng bông.
TIẾNG TRỞ MÌNH TRONG ĐÊM
Tác giả Trần Ngọc Hoà